 Ảnh minh họa.
Luật thực hiện hà tiện, chống phí phạm năm 2005 quy định về thực hành kiệm ước, chống phung phá trong quản lý, sử dụng ngân sách quốc gia, tiền, tài sản quốc gia, lao động, thời gian cần lao trong khu vực quốc gia, tài nguyên tự nhiên và thực hiện hà tiện, chống vung phí trong sinh sản và tiêu dùng của nhân dân. Trên cơ sở kế thừa các quy định của Luật thực hiện tiện tặn, chống hoang toàng năm 2005, Điều 1 Luật thực hành hà tiện, chống hoang năm 2013 đã kết cấu lại và làm rõ hơn khuôn khổ điều chỉnh về: (1) thực hiện kiệm ước, chống phung phí trong quản lý, sử dụng ngân sách quốc gia, vốn nhà nước, tài sản quốc gia, cần lao, thời kì lao động trong khu vực nhà nước; (2) thực hiện hà tằn hà tiện, chống phung phí trong quản lý, khẩn hoang và sử dụng tài nguyên; (3) thực hành tiện tặn, chống phí phạm trong hoạt động sản xuất, kinh doanh và tiêu dùng của tổ chức, hộ gia đình, cá nhân. Tương ứng với phạm vi điều chỉnh, Luật thực hiện tùng tiệm, chống phí phạm năm 2013 quy định đối tượng vận dụng gồm 3 nhóm đối tượng là: (1) cơ quan, tổ chức, cá nhân chủ nghĩa quản lý, sử dụng ngân sách quốc gia, vốn nhà nước, tài sản nhà nước, lao động trong khu vực nhà nước; (2) cơ quan, tổ chức, cá nhân quản lý, khẩn hoang và sử dụng tài nguyên; (3) tổ chức, hộ gia đình và cá nhân khác (Điều 2). Luật thực hành tiết kiệm, chống phao phí (luật số 44/2013/QH13) được Quốc hội nước CHXNCN Việt Nam duyệt y năm 2013 quy định cơ quan, tổ chức, cá nhân chủ nghĩa có hành vi vi phạm quy định tại các điều 27 (gây phung phá trong lập, thẩm định, phê chuẩn, phân bổ, giao dự toán, quyết toán, quản lý, dùng kinh phí ngân sách nhà nước), điều 32 (gây hoang trong mua sắm, trang bị, quản lý, sử dụng công cụ đi lại, dụng cụ, thiết bị làm việc và công cụ thông tin, liên lạc), điều 45 (gây read more phung phá trong đầu tư xây dựng, quản lý, sử dụng hội sở làm việc, nhà ở công vụ và công trình phúc lợi công cộng), điều 53 (gây lãng phí trong quản lý, phá hoang, dùng tài nguyên) và điều 58 (gây lãng phí trong quản lý, sử dụng lao động, thời gian lao động trong khu vực nhà nước); không thực hiện hoặc thực hiện không đúng quy định của Luật này để xảy ra phao phí thì bị xử lý như sau: a) Có nghĩa vụ giải trình theo yêu cầu của cơ quan, tổ chức, cá nhân quản lý trực tiếp, cơ quan cấp trên, cơ quan thanh tra, rà, kiểm toán, giám sát và cơ quan quản lý nhà nước chuyên ngành; b) Bồi thường một phần hoặc tất thảy thiệt hại theo quy định của luật pháp; c) Tùy theo chừng độ vi phạm bị xử lý kỷ luật, xử phạt vi phạm hành chính hoặc truy cứu trách nhiệm hình sự theo quy định của luật pháp. Người đứng đầu cơ quan, tổ chức không trực tiếp vi phạm nhưng để xảy ra phí phạm trong cơ quan, tổ chức, để xảy ra hành vi phung phá của người do mình trực tiếp quản lý, giao nhiệm vụ hoặc không xử lý hành vi vung phí theo thẩm quyền thì bị xử lý như sau: a) Có nghĩa vụ giải trình theo đề nghị của cơ quan, tổ chức, cá nhân cấp tham khảo ở đây trên, cơ quan thanh tra, soát, kiểm toán, giám sát và cơ quan quản lý quốc gia chuyên ngành; b) Tùy theo chừng độ bị xử lý kỷ luật hoặc bị truy cứu bổn phận hình sự theo quy định của luật pháp. Người đứng đầu cơ quan, tổ chức cấp trên trực tiếp phải chịu bổn phận liên đới về việc để xảy ra hoang toàng trong cơ quan, tổ chức cấp dưới và trong cơ quan, tổ chức do cấp phó của mình trực tiếp đảm đang và bị xử lý như sau: a) Có nghĩa vụ giải trình theo yêu cầu của cơ quan, tổ chức, cá nhân chủ nghĩa cấp trên, cơ quan thanh tra, soát, kiểm toán, giám sát và cơ quan quản lý nhà nước chuyên ngành; b) Tùy theo mức độ bị xử lý kỷ luật hoặc truy cứu trách nhiệm hình sự theo quy định của pháp luật. Người đứng đầu cơ quan, tổ chức được coi xét giảm bổn phận pháp lý nếu đã thực hiện các biện pháp cấp thiết nhằm ngăn chặn, khắc phục hậu quả của hành vi vung phí; xử lý nghiêm minh, báo cáo kịp thời với cơ quan, tổ chức có thẩm quyền về hành vi phao phí.
Nhật Lâm
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét